banner

Thơ > LaLan 8 > (1999 - 2000)

Mừng Sinh Nhật NK

Hôm nay sinh nhật của người ta
Lan suy nghĩ hoài cũng hông ra
Lấy gì làm quà tặng bạn mới ?
Bạn hổng cười chê, lại ít tiền !

Lan đã tính rồi, cả tuần qua
Sinh nhật không quà, kỳ lắm nha
Thôi để ngày mai Lan ra chợ
Mua một vật chi để làm quà

Lan đã đi mua một con gà
Nhưng Lan dạy hoài, nó hổng ca
Thôi Lan đem trả, hông mua nữa
Gà hổng biết ca, chỉ chật nhà!

Lan định tặng ai một bó hoa
Nhưng ngại làm Khang nhớ người ta
Rồi Khang lại trách Lan vô ý
Nên cũng đành thôi, trả cả hoa !

Lan cũng nghỉ qua thử tài nhà
Nấu tặng cho Khang bánh xu xoa
Nhưng ngại bánh làm chưa đủ khéo
Lan thử cả ngày, ngán muốn la !

Thiệt khó ghê đi, biết tặng gì ?
Tính hoài, nghĩ mãi, chẳng được chi
Thôi thì Lan tặng thơ này vậy
Coi xong chắc Khang sẽ cười khì...

LaLan
Ngày 10/12/1999

Em Yêu Rồi ???

Tặng DxN

Em với anh thân nhau từ tiểu học
Đi chơi chung, đi học cũng cùng đường
Quá thân quen, nên anh chẳng chịu nhường
Quên đi mất, người ta là con gái !!!

Còn em thì coi anh giống anh Hai
Đi coi hát, anh cảm phiền mua vé
Ăn bò bía, em không còn tiền lẻ
Anh trả luôn, cho khỏi mất thì giờ !!!

Anh chọc em, con gái thích làm thơ
Lãng mạn quá, coi chừng thành ủy mị
Em nheo mắt, vậy có gì không tốt ?
Ai như anh, khô như tảng đá ong !!!

Nhìn lá rơi anh không biết nhớ mong
Thấy em khóc, anh chỉ tròn mắt ngó
Còn hỏi em, có gì trong lá đỏ
Mà em nhìn cho tới nước mắt rơi !!!

Anh cứ làm em giận muốn hết hơi
Nhưng xa vắng, hình như em hơi nhớ
Nghỉ cũng lạ, hai người mình khác quá
Sao trời cho hai đứa kết bạn chi ???

Ồ thôi đi, em đã hiểu ra rồi
Chắc trời muốn em tập anh biết khóc
Biết giận hờn, biết năn nỉ, galang
Biết vâng lệnh, biết nuông chiều con gái !!!

Chiều hôm qua, đi đâu, em tìm mãi
Bờ biển dài, chẳng thấy bóng dáng anh
Em dỗi hờn, nghe sóng vỗ xung quanh
Ý thôi chết, em yêu rồi thì phải!!!!

LaLan

Cảm Tác "Sang Ngang"

Họa thơ NK

Thôi hết từ nay duyên dỡ dang
Xin chàng vì thiếp nén than van
Có tình, không nợ, duyên đành lỡ
Dạ thiếp, lòng chàng, ai khổ hơn ?

Chàng mãi trách hờn kẻ phụ vong
Hay chăng thiếp cũng nát tim lòng
Khi nhìn chàng bước trên đường lẻ
Ngắm kẻ theo chồng, lệ ướt môi

Đây phút cuối cùng tạ từ nhau
Nếu trách hờn em giảm niềm đau
Thì em cúi mặt chờ người mắng
Giây phút rồi thôi vĩnh biệt nhau

Thiếp biết lòng ai nát trăm chiều
Thấu chăng lòng thiếp cũng quạnh hiu
Ngân hà, thề cũ, lời còn khắc
Thầm trách quạ đen chẳng bắc cầu...

LaLan

Ghét!

Đã biết vô tình bé giận anh
Sao hổng dỗ dành cứ lặng thinh
Vùng vằng bé vẫn chưa đi vội
Là cố chờ anh, anh biết không ?

Thứ Sáu chiều qua anh ở đâu ?
Bé chờ, bé ngóng, mắt giăng sầu
Thì ra anh trốn vui cùng rượu
Bỏ bé bơ vơ với đêm thâu

Thứ Bảy nắng về thêm xót xa
Đôi lứa người ta dạo phố xa
Còn anh quán vắng ngồi mơ mộng
Để bé chờ mong, lệ nhạt nhòa

Chủ Nhật còn về đây nữa chi ?
Mắng anh mà bé lệ hoen mi
Thôi hãy đi đi, đừng làm bộ
Năn nỉ làm gì, kệ bé đi

Cứ để bé buồn giăng mắt tím
Tim anh, bé nhất quyết không thèm
Tình anh, bé trả không thèm giữ
Bé sẽ khóc hoài, ghét ghét anh !!!

LaLan

Bé Trả Anh

Coi kìa, bé ghét cái mặt anh
Lỗi hẹn đã đành, còn chối quanh
Rằng công chuyện bận, đành không tới"
Thề chỉ mình em trong tim anh"

Bé bịt tai rồi, hổng thèm nghe
Nào tiếp bạn bè, bận sửa xe
Nếu đời anh bận không còn trống
Hẹn bé làm gì? Mắc công trông !

Bé đợi, bé chờ mỏi mòn hơi
Hờn ghen tim nhỏ chẳng thành lời
Những gì anh tặng, giờ bé trả
Trả thơ, trả nhạc, trả chờ mong

Bé khóc đây nè, anh thấy không ?
Từng giọt lệ rơi, thắm khăn hồng
Thôi anh trả bé thời hoa mộng
Để bé trở về tuổi thong dong!!!

LaLan

Bắt Nhốt Con Tim

Chỉ vu vơ mà cũng thành nỗi nhớ
Nhè nhẹ vào giấc ngủ mỗi đêm về
Thật khó hiểu đâu ai nào hò hẹn
Mà hình như hai đứa quá đỗi gần

Chẳng ý tình mà cũng thấy bâng khuâng
Nghe hờn giận khi một ngày chẳng gặp
Nỗi nhớ nhung cứ tràn dâng, đầy ắp
Dường như ta đã cảm ý thơ tình

Chợt mỉm cười cái ý nghĩ linh tinh
Xa xôi vậy thương yêu gì kia chớ
Nhưng trái tim cứ như là trẻ nít
Chỉ làm theo suy nghĩ của riêng mình

Chắc tại ta, cô chủ khờ dễ tính
Nên con tim thơ thẩn mãi quên về
Để tối nay ta đợi nó ngủ mê
Bắt nhốt lại không cho tương tư nữa !!!

oOo

Cũng tại mẹ sao mà hà tiện quá
Sinh em ra chỉ tặng một trái tim
Làm cho em giờ đây thiệt là phiền
Nhốt thì uổng, cho thì em sợ mất !

LaLan

Hông Lẽ Trách Vần Thơ

Tặng CaliN

Chắc người ta là gió
Làm mát cả dạ lòng
Khi thiếu ta thì mong
Khi gần người hờ hững

Tại lòng ta mâu thuẩn
Hay chỉ quá tình si
Dù biết chẳng được gì
Nhưng không đành bỏ cuộc

Biết rằng không thể được
Nhưng dạ chẳng nỡ xa
Người đã chiếm tim ta
Bằng nỗi niềm khó tả

Biết rằng tình buồn bã
Suốt kiếp chỉ là mơ
Hông lẽ trách vần thơ
Buộc chặt hồn con gái???

LaLan

Ốc Mượn Hồn

Trời cao xanh lồng lộng
Biển mở rộng vòng tay
Một làn gió hay hay
Mơn man từng sợi tóc

Em khoe anh con ốc
Biểu nó tên "Mượn Hồn"
Anh cười thật là hiền
Kêu em "Con Ốc Nhỏ"

Biết nhắn mây gọi gió
Mượn mất cả hồn anh
Để anh phải chạy quanh
Suốt ngày trên bờ biển

Tìm em trong xao xuyến
Vì nhớ mảnh hồn hoang
Sao em quá ngang tàng
Mượn hồn anh không trả !

LaLan

Lễ Tình Nhân

Nhỏ chẳng gửi quà Lễ Tình Nhân
Vì Nhỏ sợ anh sẽ bâng khuâng
Rồi vui không trọn ngày chúa nhật
Nhỏ sẽ buồn lây, miệng biếng cười

Sáng nay gió lạnh thổi ngang trời
Có vài chiếc lá rớt chơi vơi
Lòng Nhỏ nao nao nhìn giọt nắng
Mong trời phương ấy tuyết cũng rơi

Nhỏ hổng thèm đâu nghĩ xa vời
Lể Tình Nhân mộng... để nó trôi
Nhỏ chờ tới lúc anh gặp Nhỏ
Tình Nhân là lễ chỉ mình thôi

LaLan

Nhỏ Hổng Tin



LaLan
Ngày 05/07/2003

Nhỏ Thích

Nhỏ hổng tin, lòng Nhỏ giờ anh hiểu
Hiểu gì mà anh bỏ Nhỏ chẳng lo
Chiều cuối tuần mà để Nhỏ buồn so
Ngồi trên biển một mình nghe sóng vỗ

Đâu có gió, mà Nhỏ nghe giông tố
Bão trong lòng, như xoáy động tâm can
Chắc giờ này anh nơi đó mơ màng
Vui, vui lắm, đâu còn giờ nhớ Nhỏ

Biển chiều nay nhiều tình nhân ghê đó
Tay trong tay nhìn họ thật ngọt ngào
Nghe thoáng buồn, Nhỏ thấy dạ nao nao
Giận hay nhớ, Nhỏ không sao hiểu nổi

Thương anh nhiều, Nhỏ chẳng đành hờn dỗi
An ủi mình, Nhỏ lơ đãng nhìn mây
Rồi khấn thầm anh phương đó cũng hay
Rằng tình Nhỏ như biển chiều... đầy ắp

LaLan

Nhớ Anh

Chiều nay Nhỏ nhớ quá anh ơi
Chống tay Nhỏ lặng ngắm nhìn trời
Dỗi hờn Nhỏ trách sao mà biển
Để sóng hôn bờ dáng lã lơi

Ghét biển quá đi, cứ ru hời
Nhắc từng kỷ niệm với trùng khơi
Nào nhớ, nào nhung, nào hò hẹn
Biểu đã thương ai, chớ đỗi dời

Nhỏ đâu muốn buồn, muốn lệ rơi
Tại chiều nhiều gió, cát đi chơi
Cứ bay vào đậu trong mắt nhỏ
Làm mắt ướt nhiều, mộng cũng vơi

Ừa nè, giờ mắt ai cay
Nghe thèm được khóc, được tay ai chiều
Ai xui duyên nợ điều hiu
Cho giờ bụi cứ rơi liều mắt ai

LaLan

Nhớ Anh (2)

Sương nhớ trời đêm rơi ngẫn ngơ
Thuyền lững lờ trôi nhớ bến bờ
Cô lữ nhớ nhà dừng chân bước
Xuân nhớ mai vàng mong tết mau

Tháng bảy hè sang nhớ mưa ngâu
Phượng đợi hè sang nhớ ve sầu
Bâng khuâng đêm vắng đàn nhớ phím
Ơ ầu đàn trẻ nhớ câu ru

Liễu soi mặt nước nhớ hồ thu
Núi cao lặng lẽ nhớ mây mù
Sài Gòn nhơ nhớ chiều mưa bụi
Quán cũ đợi người mong nhớ mong

Hoa tuyết bồi hồi nhớ trời đông
Chinh phụ ôm con nhớ bóng chồng
Đường quê nhớ lắm mùi rạ mới
Lúa nhớ cánh đồng, nắng nhớ mưa

Nhịp võng kẽo cà nhớ ai đưa
Bờ biển tương tư nhớ sóng đùa
Vai gầy buồn nhớ vòng tay ấm
Trăng nhớ sao trời, em nhớ anh

LaLan

Thơ Cho Anh

1.

Em gần biển, chưa một lần thấy tuyết
Chỉ yêu thầm qua lời kể anh yêu
Thương anh hơn khi biết tuyết rơi nhiều
Vì anh nói tuyết như tình anh đó

Hỡi anh ơi, trời hôm nay nhiều gió
Tuyết có buồn, nơi đó có còn rơi
Có như em lòng dậy sóng trùng khơi
Nhớ anh quá nên sóng trào dâng bọt

2.

Nhỏ biết là anh cũng chờ mong
Nhớ thương đầy ắp ở trong lòng
Lời yêu chưa ngỏ mà như đã
Đốt cháy tim mình những đêm đông

Ai biết tình này sẽ thắm hồng
Hay là tan tác giữa bão giông
Chỉ biết hai hồn giờ như một
Nửa này thổn thức, nửa kia mong

3.

Tình mình đó vừa hư mà vừa thực
Cũng bồi hồi khi bất chợt gặp nhau
Cũng suy tư nhìn giọt nắng đổi màu
Nhỏ đâu biết nơi nào là ranh giới

Không cần hẹn người vẫn mong người tới
Không cần chờ nắng vẫn ấm trời mơ
Không cần tơ tình vẫn nối bằng thơ
Không biết nữa, tình hư hay là thực ???

LaLan

Con Trai Mà Khóc...

Anh hỏi em khi em nhìn anh khóc
Có thấy rằng anh mềm yếu lắm không
Em lắc đầu, khe khẽ bảo rằng không
Đời còn đẹp khi người còn nước mắt

Nép vào nhau, tay ân tình khép chặt
Mình dìu nhau đi giữa sóng cuộc đời
Nước mắt anh là giọt ngọc tuyệt vời
Cho em hiểu tình anh luôn nồng ấm

Khóc đi anh cho em nhìn say đắm
Giọt cho đời và bao giọt cho em
Giọt nào rơi vừa đọng giữa môi mềm
Em thèm nếm vị nồng tim anh quá

Giữa dòng đời, người chen người vất vã
Giẫm lên nhau vì cuộc sống cơ hàn
Quý nha anh, những giọt ngọc trời ban
Vì nếu mất, đời sẽ nghèo ghê lắm

LaLan

⟸ Thơ