banner

Thơ > LaLan 5 > 1999 - 2000

Ngư Tiên

Biển đêm nay hiền hoà sao đẹp lạ
Nước trong xanh, dìu dặt tiếng gió ca
Cả góc trời, đèn rực rở sáng lòa
Lồng bóng nước thành thủy cung huyền diệu

Ôi tuyệt đẹp, lung linh lâu đài nước
Có trăng soi, có gió mát hửu tình
Nàng Tiên Ngư đêm nay có biến hình
Lên trần thế tìm người tình thưở ấy

Chuyện tình xưa, sao mà nên thơ vậy
Cá không làm tiên chỉ muốn trọn tình
Nhưng người yêu quá hờ hững vô tình
Làm Tiên nữ buồn than cho duyên kiếp

Có lẽ vậy nên về đêm nàng khóc
Giọng than buồn thành nhạc biển du dương
Kể đời nghe những phiền não tình duyên
Tiên hay tục cũng vì yêu mà khổ

Gió mạnh thổi, giật mình cơn sóng vỗ
Cả lâu đài dưới nước cũng chao nghiêng
Chắc Ngư Tiên sắp hát khúc não nề
Ru tình ngủ bằng giọng buồn muôn thưở

LaLan

Có Tin Vào Cổ Tích

Đôi khi ngồi một mình em tự hỏi
Đời nay có thần thoại hay không ?
Sao mà anh, em lại tin vào cổ tích
Có hoàng tử chung tình, có cô bé Lọ Lem

Không biết ngày xưa hoàng tử có như anh
Thức sáng đêm trả bài lấy điểm
Không biết cô nàng lọ lem thuở ấy
Có giống em không, cứ khúc khích cười

Hoàng tử xưa nhờ vào bạch mã
Ngàn dặm xa xôi đánh thức công nương
Hoàng tử ngày nay có dám buông cương
Lướt ngàn dặm vì nụ hôn định mệnh ?

Nàng Lọ Lem xưa tuy chẳng sang giàu
Nhưng có sắc đẹp và ba điều ước
Nàng Lọ Lem ngày nay tay trắng
Chỉ có nụ cười khúc khích trên môi

Thiệt khó quá, em nghĩ hoài chưa hiểu
Là dịp tình cờ hay có nợ duyên
Hay thật trời thương hai kẻ tha phương
Khiến hoàng tử cùng Lọ Lem gặp gỡ

Tại anh đó làm cho em bối rối
Suy nghỉ bâng quơ, quên cả khúc khích cười
Bắt đền anh, giả hoàng tử con vua
Cho em mơ mộng tưởng mình là công chúa...

LaLan

Chuyện Cổ Tích Ngày Nay

Tặng Hiệp Sĩ

Xưa xưa lắm trên đất thần tiên nọ
Có cô nàng công chúa rất dễ thương
Vui tung tăng, đùa giỡn giữa cung vương
Ngây thơ lắm chỉ biết mơ với mộng

Không xa lắm, ở bên ngoài cung cấm
Có một chàng sống kiêp thợ săn
Bước lang thang, năm tháng phong trần
Túp lều nhỏ, không lầu vàng, nhung gấm

oOo

Một hôm nọ, công nương buồn đi dạo
Lạc vào rừng quên mất lối ra
Trời càng đêm, bóng tối nhạt nhòa
Nàng sợ lắm, ngồi bên đường mà khóc

Chàng trai trẻ, lều tranh đang say giấc
Chợt bồi hồi nghe tiếng nỉ non than
Chàng lần xem và gặp gỡ nàng
Kể từ đó, hai người thành tri kỷ

oOo

Nhưng thời ấy, cung đình sao hà khắc
Không chịu cho hai trẻ được bên nhau
Tạ từ chàng, công chúa gạt lệ sầu
Vì người ấy không phải là hoàng tử

Chàng buồn khổ trách trời sao cay nghiệt
Tình duyên sao chỉ dành kẻ giàu sang
Trách hoàng cung sao gieo cảnh trái ngang
Xa công chúa chàng buồn không muốn sống

Một tiên nữ thấy thương chàng tủi phận
Phán "ngàn năm sau cho hai kẻ gặp nhau
Chàng sẽ thành một heo con mủm mỉm
Công chúa thành con chuột nhắc nhỏ xinh" (?)

Lần gặp gỡ sau, nàng sẽ không còn khóc
Chỉ biết cười khúc khích học làm thơ
Chàng cũng thôi không còn oán giận gì
Thôi săn bắn, chỉ mơ làm hiệp sĩ !?!

LaLan

Công Chúa Xứ Hoa Cam

Anh ở nơi xa, xứ hoa hồng
Có còn nhớ chuyện thần tiên không ?
Có nhớ ngày xưa chàng hoàng tử
Tới xứ hoa hồng, mộng vấn vương

Anh đã gặp chưa, bóng công nương
Khép mi say ngủ giữa cung chương ?
Từ từ anh nhé đừng hồi hộp
Nếu đánh thức lầm, bắt tội anh !!!

Em ở nơi này, xứ hoa cam
Chẳng có lâu đài, chẳng cung son
Xưa em mê ngủ nên trời giận
Băt em rời khỏi xứ thiên thần

Nhưng hổng sao đâu, vậy mà vui
Hoa hồng cung điện chỉ ngủ vùi
Thênh thang em ở trời và biển
Lâu đài, ngự uyển, chẳng bằng đâu !

... Anh có đi ngang cung điện hồng
Thấy chàng hoàng tử đứng bên song
Nói với chàng ta giùm em nhé
Công chúa thời nay ... thích hoa cam !!!

LaLan

Đếm Nhớ Thương

Em hứa với anh sẽ về thăm
Khi mùa xuân tới lá nẩy mầm
Nay mới cuối thu sao anh đã
Trách hờn cô bạn vẫn xa xăm

Anh ở phương trời ngắm lá rơi
Trách sao ngày mới đã vội trôi
Em ở nơi này mong xuân tới
Hờn dỗi thời gian cứ chậm rơi

Chắc tại hai mình nhớ nhau thôi
Đâu biết thời gian vẫn cứ trôi
Em gửi tình em trong lá rụng
Anh nhớ nhặt về đếm nhớthương...

LaLan

Tương Tư

Lơ lững trên cao bóng trăng non
Lồng trong ánh biếc mắt em tròn
Đêm nay anh ở trời xa ấy
Có ngắm trăng tròn, nhớ mắt em

Chắc hổng nhớ đâu, phải không anh ?
Vì ở phương nào trăng cũng thanh
Em sợ anh ngắm nhìn mắc khác
Làm sao còn nhớ mắt em xanh

Trăng hỡi thương tình, hãy trôi nhanh
Về nơi anh ở, chốn xa xăm
Làm ơn trăng nhắn giùm người ấy
Ngắm trăng, xin nhớ mắt tình nhân

Đừng có cười em hỡi chị hằng
Chỉ vì hai đứa chẳng được gần
Em không gửi được màu mắt biếc
Chỉ gửi tình em với dòng trăng...

LaLan

Tương Tư (2)

Ngước mặt đêm nay ngắm vầng trăng
Bồi hồi em muốn hỏi chị Hằng
Đêm nay sao chị che nửa mặt
Có phải chị buồn áng mây giăng ?

Em buồn, buồn lắm chị biết chăng ?
Em, chàng ở hai ngã cách ngăn
Em phải đếm từng lần trăng khuyết
Chàng mới trở về thăm cố nhân ...

Vầng trăng ai xẻ làm đôi mảnh
Mảnh ở trời Nam, mảnh Bắc phương
Nửa mảnh phương này in gối mộng
Nửa mảnh theo chàng soi nhớ thương...

Trách Trời sao rảnh, thường trêu chọc
Gieo chử ân tình để vấn vương
Ngân hà một dãy, người đôi ngã
Ông buộc làm gì một chử "thương"???

LaLan

Tương Tư (3)

Biển cũng buồn khi nhìn bóng cô đơn
Em nhớ ai, lòng chẳng nỡ trách hờn
Chỉ ra biển ngồi nhìn từng con sóng

Sóng ơi sóng, đợi chờ từ bao tuổi
Người về chưa, từ thuở ấy chia tay ?
Sao sóng cứ rạt rào mà không nói
Đợi bao lâu mà sóng đã bạc đầu ?

Sóng ào ạt, đợt sau dồn đợt trước
Tìm kiếm ai, mõi bước ghé vào bờ
Có những đêm biển trầm lặng như tờ
Có ai biết sóng biển buồn cũng khóc

Em thờ thẫn mắt dõi từng ngọn sóng
Biển chiều nay dâng sóng tơí tận bờ
Nỗi nhớ nhung lại về nhắc từng giờ
Người yêu hỡi, lòng em giờ nổi sóng ...

LaLan

Bão Đêm

Đêm nay lạnh, trời đang lên cơn bão
Gió ào ào nghe rờn rợn trong đêm
Ta nằm im tay giữ mớ tóc mềm
Lòng e sợ gió cuồng không thương tóc

Trời hờn ai mà nổi lên cơn lốc
Giận ai đây gào thét chẳng thành lời
Làm trăng sao sợ hải trốn mất rồi
Để đêm tối, chỉ còn vi vút gió

Đáng thương thay yếu mềm thân lũ cỏ
Sợ run mình cuối rạp trước cuồng phong
Chúng chắc đang thổn thức trong lòng
Ấm ức bởi sức trời làm sao cãn

Tội nghiệp quá, non tơ vài cây nhãn
Còn non ghê, biết chịu nỗi bão giông
Chắc giờ đây chúng sợ hãi trong lòng
Ráng bám giữ mớ rễ con vào đất

Đã gần sáng vẫn không tài chợp mắt
Thương cỏ cây quằn quại trước bão giông
Gió đêm nay vẫn ào ạt ngoài song
Bão ngoài đó, bão lòng, cùng gào thét

LaLan
Ngày 05/07/2003

Tóc Mai

Ai biểu em mê sợi tóc mai
Thương chi sợi ngắn với sợi dài
Để rồi tình lỡ như câu hát *
Duyên nợ không tròn, nhớ hoài ai

Em biết tình duyên như gió lay
Mỗi khi đụng vào, nó lại bay
Xây duyên, dệt mộng, vui chưa thỏa
Đêm hết, canh tàn, mộng cũng bay

Tối qua có người bảo tóc mai
Tình mộng không tròn, hãy cắt hai
Để chi tóc rối, tình lận đận
Cắt đứt cho rồi, xây lại duyên

Em ngập ngừng nghe mấy câu khuyên
Biết rằng ngắn ngủi lắm tơ duyên
Nhưng lòng đâu nỡ nào cắt đứt
Một sợi chỉ hồng dẫu nhạt phai

Em để bao năm tóc mới dài
Làm sao em nỡ cắt làm hai
Duyên tình không trọn, em đành chịu
Đâu nỡ trách hờn sợi tóc mai ....

(*) Tóc mai sợi ngắn sợi dài
Thương nhau chẳng đặng nhớ hoài ngàn năm


LaLan

Từ Nay Không Khóc Nữa

Em đã bảo anh lời yêu dừng nên tỏ
Để cho lòng hai đứa khỏi vấn vương
Nói làm gì âu yếm một lời thương
Cho năm tháng trở thành dài đăng đẳng

Em nơi này, anh góc trời xa thẳm
Chỉ biết nhau qua giọng nói, lời thơ
Chưa gặp nhau mà đã hứa câu chờ
Hò với hẹn làm gì cho tóc rối

Mình đã lớn, không còn thời cổ tích
Hoàng tử, lọ lem, vượt ngàn dặm tìm nhau
Sông núi ngăn, khoảng cách cũng đã đào
Nói chi nữa lời yêu thương cho khổ

Thôi mình cứ hãy xem nhau là bạn
Nhắc vài lời khi chợt nhớ đến nhau
Không cần sầu khi có kẻ tạ từ
Vào mộng đẹp với người yêu lý tưởng

Thôi chào nhé, nụ tình ngoan vừa hé
Em vụng về để sóng dử cuốn đi
Tự bảo mình thôi đừng tiếc nữa chi
Mắt đừng kiếm, tim lòng đừng nghèn nghẹn

Từ chiều nay, biển có thêm người hẹn
Ngồi ngắm trăng, hờn giận sóng bạc đầu
Cuốn giùm đi muôn vạn nỗi ưu sầu
Em đã quyết từ nay không khóc nữa

LaLan

Thôi Đừng Yêu Nữa

Giờ mới biết khuyên người ta thì dể
Khuyên được mình mới là chuyện khó khăn
Biểu người ta tình đẹp nhất tình câm
Sao ta cứ ấm ức hoài muốn nói

Ta đã biểu tim ngoan đừng tin vội
Vậy mà mi cứ thổn thức từng hồi
Làm cho ta lòng cũng thấy bồi hồi
Yêu thì dở, mà không yêu cũng dở

Bài hôm nay, làm không xong càng khổ
Cứ phiền hoài lo dạy dỗ con tim
Nằm im đi, ta năn nỉ mi mà
Để cho ta yên lòng mà thi cử

Đừng nhõng nhẽo, để rồi ta sẽ thử
Dỗ mi yên một giấc ngủ thật nồng
Sáng mai ra, mi lại thấy trời hồng
Sẽ ngoan ngoãn, không thèm yêu cho khổ !!!

LaLan

Quên Tình

Thôi kể từ nay dứt nợ duyên
Chẳng mơ chi nữa chuyện hão huyền
Hồng nhan phận bạc, do trời định
Thôi cải làm gì, chẳng ích chi

Đời sống còn nhiều lắm trái ngang
Đâu chỉ riêng ta chịu phủ phàng
Bao nhiêu người khác còn đau khổ
Thì chút tình riêng có nghĩa gì ?

Hãy cố mà quên như giấc mơ
Đừng đợi, đừng trông, mối duyên hờ
Người ta không nghĩ gì chử nợ
Ta nhớ làm chi một chử duyên

Trời đêm muôn vì sao lấp lánh
Thấp thoáng bên trời ánh sao băng
Ngước mặt nhìn vì sao mới rụng
Thầm chúc cho ai đẹp mộng lành

LaLan

Quên Đi Biển

Tối nay sao biển trầm ngâm vậy
Hay lại buồn lại mong nhớ ai đây
Đừng nha biển, đừng thèm chờ ai nữa
Họ đi rồi sẽ không trở về đâu

Nuôi làm chi ưu uất khối tình sầu
Cho bờ phải hao mòn vì sóng vỗ
Đừng vu vơ cất lên lời than thở
Gửi gió mây, chút nợ mỏng như sương

Họ đi rồi chỉ để tình họ lại
Như sóng kia chỉ còn bọt trắng ngần
Rồi nơi đây chẳng hề có một lần
Bờ cát cũ đón chân người trở lại

Biển ơi biển, nói vài lời đáp lại
Lặng thinh hoài, ta nói chỉ ta nghe
Hãy nói đi, dù gào thét ai bi
Cho đêm vắng vẫn còn vài nhịp sống

LaLan

Ngán Yêu Rồi

Ô hay sao mãi nhớ người ta
Đã biểu quên đi, hết rồi mà
Hôm kia mình thề không vương vấn
Sao giờ lại trằn trọc không yên

Cái mặt hắn ta thiệt là phiền
Cứ hiện trong đầu, cứ cười duyên
Tôi xin ông đấy, đừng cười nữa
Tôi ngán yêu rồi, ông biết không !!!

LaLan

Đoản Khúc

1.

Đêm qua thuyền tình rời bến cũ
Một chèo, một mái, lại ra khơi
Trước mặt bao la trời nước rộng
Nghiêng mình chèo nhẹ, đẩy thuyền xuôi

Có được là bao giữa dòng đời
Mấy lần thanh thản để ra khơi
Lăn tăn bọt sóng theo nhịp khuấy
Dường như nước cũng biết mỉm cười

2.

Đã chấp nhận rồi kiếp đơn côi
Thuyền đời chèo chống một mình thôi
Dặn lòng thanh thản mà tách bến
Tháng ngày làm bạn với trăng soi

Có phải vậy thôi cũng đủ rồi
Nước cười hay khóc, nước vẫn trôi
Thuyền đời người con gái đâu là bến
Cheo mõi tay chưa ? Vẫn ngậm ngùi ...

3.

Sợi tóc dài bay vướng tim ai
Cho lòng quân tử ngẩn ngơ say
Anh yêu sợi tóc buồn nhuốm lệ
Hay vấn vương rồi ánh mắt nai ?

Nhìn tóc ai bay quyện mắt cay
Hồn anh nghe nặng nỗi ai hoài
Em hỡi đừng đưa tay vén tóc
Để trọn kiếp này anh mãi say

4.

Mắt em trong đựng tình anh ngọt lịm
Như biển chiều vời vợi mãnh trăng chênh
Gió bay bay thổi suối tóc bồng bềnh
Làm chao đảo sóng tình anh cuồn cuộn

Em có biết anh thèm lần được uống
Giọt thủy tinh trong mắt lệ lung linh
Để chiều chiều nhìn biển nước một mình
Anh mơ tưởng mắt người tình màu biếc

LaLan

⟸ Thơ