Mưa Thu
Cỏ nằm im trốn sợ trăng tìm
Gió cũng dừng chân không dám bước
Sợ làm rung động mặt hồ êm
Liễu nhớ nhung ai xõa tóc mềm
Hờ hững bên hồ soi dáng tiên
Phải chăng liễu thấu lòng thiếu nữ
Đợi chờ thi sĩ, mộng tơ duyên ?
Thiếu nữ thẫn thờ tựa bên hiên
Trãi niềm tâm sự dưới trời đêm
Cỏ như cũng hiểu niềm thầm kín
Ngoan ngoãn nằm im dưới chân thềm
Văng vẳng trời khuya tiếng chim kêu
Đa sầu, thiếu nữ khóc cô liêu
Mưa thu lất phất hòa trong liễu
Nhuộm cảnh đêm tàn đến hắt hiu
...Thiếu nữ chạnh lòng nghe mắt cay
Nhìn trăng lặng lẽ ngủ trong mây
Mưa thu nhẹ quá không ướt liễu
Nhưng ướt lòng nàng, lệ thắm mi...
LaLan
Tết 1998
Về Nha Anh
Bao năm tháng mõi mòn chờ anh đó
Lũy tre già nhớ anh mà vàng võ
Chờ anh về cho lá lại lên xanh
Về nha anh, về thăm bến đò xưa
Dòng sông cũ vẫn ngập ngừng con nước
Khói lam chiều nóc nhà ai vẫn ấm
Đợi chờ anh, lữ thứ ghé về thăm
Về nha anh, có em vẫn đợi trông
Bên sông hẹn, em ra chờ mỗi bữa
Em đã lớn, không dỗi hờn anh nữa
Anh hãy về, lau nước mắt chờ mong....
LaLan
Trăng Khuyết Lại Đầy
Tặng Trăng Khuyết
Đào tơ, bạc phận định bởi Trời
Số mình đã vậy, đành cam chịu
Than thở làm gì, có ích chi !!!
Người ta vong phụ quên tình cũ
Đem áo chung tình - kẻ khác khâu
Lời xưa chàng hứa, giờ bay mất
Thì tiếc làm gì mối tình si ?
Hết rồi đau khổ với lo âu
Không còn thao thức với canh thâu
Cuộc đời dài lắm xinh như mộng
Trăng khuyết lại đầy, Trăng Khuyết ơi
LaLan
Ngày 25/11/2000
Dấu Chân Trên Cát
Giờ học tan, bé vội ra biển vắng
Tìm trên bờ dấu chân nhỏ vừa in
Biển kỳ ghê, sao cứ mãi làm thinh
Không la sóng, để xóa tan chân bé
Nè hôm nay, biển nhớ cho kỹ nhé
Dấu chân này, bé để nhắn người ta
Giúp bé đi, đừng xóa mất nữa mà
Ra không thấy, người ta buồn ghê lắm
Đâu có phải là bé đây lẩm cẩm
Tại thẫn thờ, bé thấy nhớ người ta
Nên ra bờ, dõi mắt chốn mù xa
Cầu ai đó, hôm nay đừng tới trễ ....
II
Bé vừa đi thì người ta lại đến
Biển cũng cười khi thấy bé bỉu môi
Hẹn người ta mà giờ hổng chịu coi
Tới trễ mãi, làm bé chờ muốn khóc
Cả buổi chiều bé hỏi thăm lũ ốc
Coi con nào đã mượn mất hồn anh
Ghét anh ghê, sao lỡ hẹn cho đành
Làm ngớ ngẫn bé giận hờn con sóng
Chiều hôm nay, gió ngoài khơi lồng lộng
Từng cánh buồm dong ruổi phía mù xa
Nhưng ô hay, sao cảnh vật nhạt nhoà
Vô tình quá biển đâu hay bé khóc
Nước mắt bé làm ướt mềm sợi tóc
Hay biển làm con sóng bạc trêu ngươi
Tình tụi mình phải chăng chỉ trò chơi
Đuổi bắt mãi, bé hông thèm chơi nữa !!!
III
Anh nhìn kìa sóng biển trào tung tóe
Biển giận anh hông chờ bé nữa rồi
Ai biểu mình hai đứa ở xa xôi
Đứa này tới, thì đứa kia đi khuất
Anh nghe không, tiếng rì rào biển nhắc
Trò chơi yêu là kẻ trốn người tìm
Chuyện cuộc đời chắc vui cũng như phim
Nên sóng cứ mãi nhìn cười khúc khích
LaLan
Gửi Nhớ Thương
Thích ngồi xõa tóc để gió bay
Gió ăn gian quá hôn lên má
Mắc cở ghê đi, má đỏ hồng !
Đâu phải là em đã thay lòng
Em có nhắn cùng ngọn gió đông
Thổi về phương ấy bao lời nhớ
Chắc gió ham chơi lạc lối rồi
Em hứa rồi nè, lần này thôi
Không để cho anh phải bồi hồi
Lần sau em có trao thương nhớ
Em gửi mây trời, anh chịu không?
LaLan
Tháng 9
Nhớ ngày hai đứa đội chung khăn
Sài Gòn nghịch ngợm mưa bất chợt
Để cho khác họ lại thành thân
Tháng chín áo dài trắng cả sân
Tựu trường năm mới dạ tần ngần
Biết ai còn nhớ mùa hè trước
Hôn đầu hai đứa mộng lâng lâng ?
Tháng chín năm này cũng bâng khuâng
Nhưng giờ hai đứa hết được gần
Không còn ai nữa giùm vuốt tóc
Khi ai nũng nịu bỉu môi hồng...
LaLan
Thuyền Tình
Bờ bến xưa không ghé được nữa rồi
Thuyền ta nặng chở thơ buồn ly biệt
Lững lờ trôi trên sông nước độc hành
Hôm nay lạnh, thuyền xuôi về xóm vắng
Chở dùm ai một khối tình sầu
Người đừng ngại, thuyền ta nhiều lận đận
Thêm chút sầu, cũng chẳng nghĩa gì đâu
Người với ta là hai kẻ đa sầu
Thương duyên nợ phù du như bọt nước
Từng cúi mặt nghe môi mình thấm ướt
Chẳng bến bờ thuyền cứ ngập ngừng trôi
Con nước lên, rồi con nước lại vơi
Thuyền tình ta lại lặng lẽ ra khơi
Thuyền người cũng chèo hoài không thấy bến
Sông không rộng sao ta mình chẳng gặp
LaLan
Tóc Rối
Ai biểu anh làm gió ham chơi
Vờn tóc mây em rối tơi bời
Đưa tay em vuốt từng sợi thẳng
Tóc quyện tình chung chẳng chịu rời
Cỏ xanh còn đọng thoáng sương hơi
Biển ào ạt sóng ở cuối trời
Sáng nay ra biển ngồi hong tóc
Mong gió anh về với trùng khơi
II
Cơn gió nào về lạnh bờ vai
Nghe như trong gió thoảng hương lài
Suy tư em ngước nhìn cánh nhạn
Chở xuân, mi có chở tình ai ?
Nâng nhẹ chùm hoa tím trong tay
Mắc cở dễ thương, khép mi dày
Xuân tới rồi nè, sao ngủ mãi
Thức dậy đi mà, kẻo mộng bay
Em có quên đâu buổi chia tay
Vẫn nhớ thật nhiều cái phút giây
Mắt nhìn trong mắt trao lời hẹn
Nhạn chở xuân về, mộng ta xây
Em đã về rồi với xuân đây
Mang cả về đây nhớ thương đầy
Tóc ngắn ngày xưa giờ dài lắm
Anh vuốt lại giùm, gió mới bay...
LaLan
Đợi Chờ (2)
Sương đêm gờn gợn buốt vai gầy
Chiều nay dừng bước đời viễn xứ
Có biết Nhỏ giờ nhớ vòng tay
Gió thổi tung trời, tóc bay bay
Nhỏ không cột nỗi mớ tóc dày
Nhiều như nỗi nhớ tim đang giữ
Chỉ chợt vở oà trong phút giây
Bóng tối đâu về như bủa vay
Thoang thoảng mùi hoa đêm ngất ngây
Xa xa có phải đàn ai dạo
Hay chỉ rì rào tiếng sóng say
Mỏi cánh chưa anh, kiếp nhạn bay
Để em đem cỏ kết mộng đầy
Tổ lành, chim nhé, đừng đi nữa
Anh hỡi em chờ, anh có hay???
LaLan
Lại Đến Một Mùa Đông
Nắng vàng mơn trớn cánh hoa non
Trời đông lành lạnh rung rung lá
Gió gợn vi vu nhẹ tóc bồng
Cô gái mơ màng tựa bên song
Đưa tay muốn đón chút hương nồng
Mùi hoa, mùi cỏ, mùi của nắng
Cho ấm niềm riêng kẻ cô phòng
Vô tình chi lắm hỡi gió đông
Mang hết về đây những hương nồng
Sao không mang giúp về hình bóng
Của chàng lãng tử buổi chia phôi
Sao mãi ngập ngừng, chẳng hở môi
Hay là gió đã gặp chàng rồi ?
Gió ơi, chàng có nhờ nhắn gửi
Có hứa trở về với cố hương
...Thôi gió ngừng đi, giọng thê lương
Đã hiểu rồi đây - chuyện hoang đường
Chàng đâu còn nhớ tình gió thoảng
Dứt áo phong trần, nợ chẳng vương
Tóc bay nhè nhẹ giữa màng sương
Ôm mảnh tình xưa, mộng chán chường
Cô gái ngậm ngùi ngồi cắn tóc
Thôi rồi, lại đến, một mùa đông
LaLan
Chùm Thơ Không Đề
Tình đã ngủ rồi, tiếc nữa chi
Duyên tình không trọn, thì thôi vậy
Em viết tình thơ, tiễn người đi...
***
Em tự bảo mình sau đêm nay
Tình sầu quên bỏ đón ngày dài
Nhưng sao lòng vẫn còn vương vấn
Tiếc tiếc, thương thương bóng dáng ai
***
Thôi hết rồi anh một đêm dài
Tình này như gió thoảng hương bay
Từ nay thôi hết còn vương vấn
Nhớ ai, em chỉ ngắm mây bay
Phương ấy giờ này anh ngủ say
Có hay em thức trọn đêm này
Đem ân tình đó hòa thơ vận
Khóc một chuyện tình mới vụt bay
LaLan
Biển Giận
Có liễu mềm rũ tóc ngắm trăng thanh
Có biển xanh, sóng biếc vỗ mộng lành
Làm bao kẻ đa tình đi không nỡ
Em vô ý để sóng tình tan vỡ
Nên giờ đây chỉ biết tới biển đòi
Em bắt đền hồ giữ mãi trăng soi
Không chịu để trăng giúp em tìm mộng
Em bé nhỏ biển hồ thì quá rộng
Đuổi bắt hoài, chẳng gặp lại trời mơ
Nhớ người ta em mới học làm thơ
Đâu biết được vì thơ buồn biển giận
LaLan
Gió Đông
Ngoài hiên gió thổi mấy cành hồng
Gió ơi nhè nhẹ dừng chân bước
Kẻo lại nát hồng như mấy đông
Cao quý làm sao sắc đẹp hồng
Vẫn không đủ tài thoát gió giông
Mới qua lộng lẫy khoe hương sắc
Chỉ gió sáng nay, rã cánh rồi
Hoa hồng biểu tượng mộng lứa đôi
Thi sĩ, nhà văn chẳng tiếc lời
Phải chăng họ thấy tơ duyên mõng
Nên ví tình yêu tợ cánh hồng ?
Bùi ngùi nhìn mãi mấy đoá hồng
Thương quá cuộc tình qua bảo giông
Cánh rã, nhụy tàn, bay lả tả
Ta khóc tiếc tình, hay tiếc hoa ?
LaLan
Hờn Biển
(Tặng ThomasNguyen)
Em mỉm cười mắt dõi phía trời xa
Bờ biển này em ngày ngày say ngắm
Có bao giờ em thử hỏi mình đâu ?
Em chỉ thâý thương ghê từng cơn sóng
Biết rì rào khi em nhớ về anh
Biết hát khúc tự tình khi mình gặp
Lời ngân nga... ngân nga... ngân nga...
Sóng lí lắc xóa dấu hài trên cát
Để em cười cho mặt biển thêm xanh
Bờ biển đây, nơi hẹn của mộng lành
Khe khẽ gọi bâng khuâng từng nỗi nhớ
LaLan
Ngày 05/07/2003
Mưa Xuân Thắm Liễu
Từng giọt lăn tròn trên má ai
Chạnh lòng em khóc tình lận đận
Liễu khóc cho ai lệ cũng dài ?
Liễu buồn rũ tóc gió lay lay
Giữa đời chịu nắng gội sương phai
Nhớ ai mà liễu buồn rũ rượi
Để mặc gió vờn mớ tóc mai
Trời đất vô tình cứ cuồng quay
Chẳng thương thân liễu chịu đọa đày
Từng nhánh thon mềm rên quằn quại
Như tình con gái khóc thương ai
Nâng giọt mưa buồn ươn ướt tay
Cảm thương thân liễu chịu ai hoài
Liễu đâu có mượn tình nhân thế
Sao nhỏ lệ hoài trả tình vay ?
LaLan