banner

Thơ > LaLan 19 > 2001-2005

Bên Nhau Là Mùa Xuân

Mình hai đứa, tựa đầu nghe biển sóng
Hương ân tình...lồng lộng...gió vào xuân
Trời làm rơi ngàn tia lửa... thật gần
Ngời trong mắt, say nồng từng hơi thở

Ta nhìn nhau...nhoẻn cười...tim rộng mở
Bao la gì ! Vũ trụ chỉ mình thôi
Tay đan tay...môi hồi hộp...tìm môi
Vai rung nhẹ ...đất trời... dâng ý sống

Mắt trong mắt...mình cùng xây lầu mộng
Hết sợ rồi, bão động, gió trùng khơi
Trong lặng im...hồn thủ thỉ thay lời
Hiểu nhiều lắm...đâu cần chi phải nói

Vén tóc mây, em nghe mùa xuân tới
Khép mi sầu, em đưa tiễn tàn đông
Sóng xa ghê, mà em thấy bềnh bồng
Ồ, em hiểu, trùng dương - tình anh đó

LaLan
Ngày 23/01/2000

Một Nửa

Có phải anh là một nửa rong chơi
Kiếm tìm em - nửa phần anh đã mất ?
Không là mơ, anh đến từ rất thật
Mong cùng em san xẻ những nhọc nhằn

Không đẹp như thơ, không giống thiên thần
Anh chỉ là anh, bình thường, giản dị
Chiều em cả những điều dù vô lý
Đau vì em những lúc mắt em buồn

Có anh rồi, em hết sợ cô đơn
Bờ vai rộng che giùm mưa gió tạt
Không biết làm thơ, không tài viết nhạc
Anh vẫn gieo tròn vẹn ý thơ đời

Cám ơn anh cho em ngọt môi cười
Hồn ấm lại, biết thèm yêu lần nữa
Cám ơn anh bằng trái tim rực lửa
Trao về em nồng nhiệt nhịp yêu đầu

Một nửa - anh, em - một nửa, nhiệm mầu
Đan kết lại một cuộc tình thắm thiết
Mai mình kể cho người đời sau biết
Có một thời... hai nửa gặp...rồi yêu!

LaLan
Ngày 14/02/2012

Vì Anh Biết Thương Em

anh không biết làm thơ
em vẫn thích viết hoài cho anh đọc
hứa với anh, từ nay thơ thôi khóc
mỗi bận nhớ anh,
thơ sẽ...
chúm chím cười
trong em,
thơ là mộng giữa đời
em hạnh phúc giữa hai bờ mơ - thực
bài thơ học trò,
anh vừa lau vết mực
là góc đời em,
lúc anh chửa dự phần
em kể anh nghe,
thời mới lớn... bâng khuâng
tình thứ nhất, ngập ngừng tà áo trắng
cô bé học sinh, hồn nhiên, tóc ngắn
thương người ta...
môi chẳng dám...cha.m gần !
kỷ niệm duyên đầu,
mơ ước phủ đầy sân
giờ vùi lấp dưới muôn ngàn xác lá
chỉ còn đây đôi dòng thơ lạnh giá
em viết cho em,
cho quá khứ xa mờ...
hờn không anh,
khi đọc những vần thơ
mang hình bóng những cuộc tình xa lạ
thương em rồi, mong anh đừng bận dạ
đừng ngậm ngùi
... thơ viết
... chẳng vì anh
góc hồn em,
cho thơ, nhạc mong manh
anh độ lượng, chưa một lần ghen tỵ
tình yêu anh dịu dàng như thơ vậy
dìu bước em vào giấc mộng song hành
đám bạn hỏi đùa,
sao em lại thương anh
không biết làm thơ,
không chút gì lãng mạn
em nhìn anh, mỉm cười, nho nhỏ đáp,
"chắc tại vì anh thật biết thương em"!

LaLan
Ngày 05/08/2000

Em Bệnh

Anh ở xa, buồn không khi em bệnh
Câu vụng về thăm hỏi... ngọt làm sao
Ừ thì nhức đầu, ừ cổ đau đau
Đâu tới được, hỏi làm gì? Hông nói !

Ở ngoài sân lá vàng rơi thật tội
Lá giống em, run rẩy lúc giao mùa
Em bệnh rồi, giọng hết còn... chua
Tiếng nhỏ xíu, anh nghe nhiều...chắc nhớ

Cũng tại anh, mang về bao trăn trở
Đêm bâng khuâng, em thao thức, quên nằm
Tội nghiệp vầng trăng chưa đến đêm rằm
Em mất ngủ, trăng thương người cũng thức

Em kéo chăn, choàng tay che ấm ngực
Chờ nghe anh ru ngọt điệu chung tình
Em dặn lúc chiều, biểu gió làm thinh
Đừng thổi mạnh cho lời ru anh tới

À à ơi...hồn em về bến đợi
Lành cơn đau, anh là thuốc nhiệm mầu
Ở phương này em sẽ ngủ thật lâu
Anh nhớ nhé, mình tìm nhau trong mộng

LaLan
Ngày 03/10/2000

Cần Chi Nữa Lâu Đài

Và tình yêu đã về lại bên em
không sôi nổi như thuở nào mười bảy
mà âm ỉ như than hồng nung cháy
chiều vào đông khơi dậy bếp lửa lòng

Một chút gì như có, lại như không
xao xuyến lạ giữa mảnh hồn băng giá
em quên mất mình có thời là đá
muốn làm hoa khao khát uống sương trời

Tình yêu về giang tay nhặt nắng rơi
cài êm ái trên tình thu héo úa
em lại thèm mơ được làm công chúa
đứng nôn nao chờ hoàng tử, ướm hài

Cổ tích bây giờ ai kiếm tìm ai
em lí lắc tự mình ghi kết cuộc
hoàng cung xa, con vua không tới được
mình gặp nhau, cần chi nữa lâu đài!

LaLan
Ngày 14/10/2000

Êm Đềm Cánh Võng...Em Mơ

(Hoạ thơ cùng Ktd)

À ơi....

Em thấy nhiều ghê bươm bướm bay
Thấy mặt hồ thu con nước lay
Từ từ tay võng đừng đưa mạnh
Kẻo làm kinh động chốn thiên thai

À ơi cánh võng êm đềm quá
Vén mở giùm em cửa địa đàng
Ờ... mi em khép...ờ mi khép
Uống trọn lời gì...giống như men ?

Lời ru nồng quá, em quên mất
Lối nào trở lại cõi dương gian
Nơi này đẹp quá như tranh cổ
Êm đềm cánh võng... khúc ru tiên

À ơi bướm hỡi che giùm nắng
Cho người trên võng dỗ giấc ngoan
Trở mình em khẽ...lời mộng mị
"Chia nửa tương tư...để em cầm"

LaLan
Ngày 15/03/2000

Thiên Đàng Không Có Anh Ru

Ờ sao khó hiểu...ờ khó hiểu
Bởi cánh võng mềm hay tiếng ru
Mà ngoan ngoan giấc bình yên quá
Khép giữa mi dày mộng cuối thu

Lời ru anh mở trời cổ tích
Đưa hồn em tới xứ mộng mơ
Mơ làm tiên nữ...làm tiên nữ
Chễm chệ cung Hằng viết tình thơ

Ơ...
Thiên đàng diễm lệ sao mà vắng
Tiên nhớ quá chừng tiếng ru trưa
Chao ơi tiên nhớ sao là nhớ
Tình tứ ơ ầu, nhịp võng đưa

À ơi...câu hát thương thương quá
Anh hứa kiếp này chỉ ru em
Thôi em tỉnh giấc, rời tiên cảnh
Quay lại dương trần để nghe thêm

LaLan
2000

Vùng Biển Tôi Yêu

tôi yêu vùng quê mơ màng
có cọng rêu xanh chở tình tôi ra biển
tôi yêu những cơn sóng biếc
ngày tháng xôn xao luân khúc riêng mình
tôi yêu những con tàu khua cột buồm chào đón bình minh
tiếng gõ lanh canh như cung đàn cuộc sống
tôi yêu hơi thở biển rì rầm
dâng nhiệt tình cháy bỏng
như cô gái xuân thì rung động thoáng đầu tiên
và nơi này, tôi đã yêu anh
một chàng trai hiền từ như cát biển
thích ngắm tôi làm thơ
thích nghe tôi kể chuyện
thích gửi tim cho cô gái mắt buồn
một chiều nào ghềnh đá, ngắm hoàng hôn
mới bỡ ngỡ.... tim mình người ta cất
tôi, cô con gái biển,
giấu tình trong đáy mắt
giữ tình yêu anh, một khắc chẳng rời
một tối mùa thu, anh hồi hộp ngõ lời
trăng xuyên kẽ lá, tôi nhìn không rõ mặt
anh cầu hôn có chứng minh trời đất
tôi ngắm bóng trăng, xao xuyến gật gật đầu
tôi yêu nơi này,
nơi muôn thuở tình trao
có biển, có anh, có những con sóng suốt đời rượt bắt
và có những cô gái chân trần, lí lắc
giấu tình yêu trong vỏ ốc mượn hồn
nơi mỗi hạt cát mềm
           ...âm ấm tựa môi hôn

LaLan
Ngày 14/10/2000

Nhỏ & Anh

Anh hay lo thơ Nhỏ viết cho người
Nhắc kỷ niệm những ngày xa vời vợi
Chuyện cuộc đời, ai hay đâu mà đợi
Ai biểu anh gặp Nhỏ trễ rồi buồn

Ngày qua ngày, mình đã có nhau luôn
Hờn chi Nhỏ, những phút hồn xao động
Nhỏ vẫn bên anh suốt đời làm con sóng
Theo trùng dương muôn thuở chẳng xa rời

Nghe đi anh, tiếng gió biển gọi mời
Mình đi tiếp đường trần dài trước mặt
Có giận, có thương, có vòng tay xiết chặt
Có trăm năm, tình cùng sóng, bạc đầu

Đây rượu nồng, mình rót tặng cho nhau
Mừng hai đứa một năm tròn mộng ước
Bọt sóng tung, vương bờ môi ươn ướt
Mặn men tình, mình uống, một đời say

LaLan
Ngày 28/07/2002

Xa Nhà

Hai ngày dài đến lạ
Không anh, nhà rộng ghê
Cây nhớ người bóng xế
Nắng buồn đi lang thang

Gió rung rung nhành lan
Ngỡ ai vừa qua cửa
Má em hồng như lửa
Khi chạm vào mơ - anh

Tóc của em xanh xanh
Lụa cột mềm êm ả
Trong mơ mà cũng phá
Rối tóc rồi...đền đi !

Đêm buồn em khép mi
Dặn lòng không thèm nhớ
Tại con tim cắc cớ
Bắt vào mơ tìm anh

Góc mơ màu thanh thanh
Hồn mơ màu tim tím
Anh ơi về cho kíp
Giữ tim đừng đi hoang

LaLan
Ngày 04/03/2003

Nhỏ & Anh (2)

Đêm nay yên bình quá phải không anh?
Từng cơn gió nhẹ nhàng như hơi thở
Chiếc lá rơi cũng làm đêm mắc cở
Thoáng lăn tăn con nước cũng giật mình

Nghiêng bên bờ thông rũ lá rung rinh
Soi hò hẹn lên mặt hồ xanh biếc
Nhỏ đố anh làm sao mà anh biết
Chuyện trăm năm có thật để đợi chờ ?

Sông cuộc đời không đẹp giống như mơ
Êm ả mấy cũng có lần gợn sóng
Anh có đếm bao lần lay động
Bỡi vu vơ những chiếc lá vô tình

Hai năm qua mình chung bóng chung trình
Có hạnh phúc cũng có màu nước mắt
Sống vì nhau quên cái mình được - mất
Gom men đời pha thêm vị men yêu

Tay đan tay cùng gìn giữ chắt chiu
Cho cuộc sống còn nồng hương huyền thoại
Câu đố đêm nay, thôi, đừng nói vội
Ngày nối ngày có lúc sẽ trăm năm

LaLan
Lake Tahoe - Ngày 28/07/2003

⟸ Thơ