Nơ Cài Màu Tím
(Hoạ thơ cùng Khai Nguyen)
Dù tình em người đã trả lại rồi
Giọt mưa buồn đọng trên má trên môi
Nơ màu tím, tình dở dang cũng tím
Em trót thương một cung đàn đủ phím
Nhạc đủ lời, thơ đủ vị tình yêu
Có lẽ tại em mơ mộng quá nhiều
Giờ tỉnh giấc, chỉ mình em phải khóc
Em tự nguyện mặc cho tình lừa lọc
Không oán than, không hờn trách cuộc đời
Người xa rồi còn lại sợi nơ thôi
Vì người thích nên em cài để nhớ
Em vẫn biết sẽ có ngày bở ngở
Nhận thiệp hồng người báo lễ thành hôn
Biết là em có thanh thản trong hồn
Hay tóc vẫn cài hoài nơ màu tím ?
LaLan
Ngày 04/08/1999
Tình Anh
Ai nói yêu hoài chỉ Nhỏ cơ
Thì ra thơ chỉ là tưởng tượng
Uổng công ngày tháng Nhỏ ngồi mơ
Giờ lại còn trêu "Nhỏ thiệt khờ"
Từ nay Nhỏ quyết sẽ làm ngơ
Bịt tai, bịt mắt, không nghe thấy
Mặc ai lời tỏ ý vu vơ
Để Nhỏ đi tìm lão nguyệt tơ
Đòi ông mau trả cái sợi nơ
Không cho cột chặt tình anh nữa
Ghét gã đa tình, quyết thờ ơ !!!
LaLan
Ngày 08/08/1999
Đất và Trời
(Hoạ thơ cùng anh Cc)
Anh và em ở giữa
Mơ gần thêm chút nữa
Cho đất trời giao nhau
Tơ nhện không pha màu
Hư không tình thật nhẹ
Lời anh ru khe khẽ
"Khi nào tình thôi mơ ?"
Gặp nhau trong hồn thơ
Chưa quen thì đã nhớ
Gọi tên còn bở ngở
Mà như quá đổi gần
Con bướm về trước sân
Ngậm bài thơ cài tóc
Ồ thì ra em khóc
Làm nhòe một góc mơ...
LaLan
Ngày 09/08/1999
Mơ Tan Rồi!
Anh - gió cuồng cuối bãi
Cứ chạy tìm nhau mãi
Lâu rồi chưa thấy nhau
Đứa thổi, đứa tan mau
Tình bay làm rát mặt
Trời già sao lí lắc
Bắt gió hoài cứ bay
Ôm giấc mơ trong tay
Nghe hồn se se lạnh
Anh ơi đừng thở mạnh
Kẻo làm mơ giật mình
Sáng nay Trời thương tình
Biển im không có gió
Em cầm giấc mơ nhỏ
Rón rén tìm dáng anh
Ơi tình em mong manh
Như cát vàng đang ngủ
Van anh ngừng phong vũ
Mơ tan rồi...thấy không !
LaLan
Ngày 10/08/1999
Viếng Chùa Kim Sơn
(Cùng viếng chùa với anh Việt Điểu)
Văng vẳng chuông chuà, tiếng nguyện trưa
Kim Sơn lặng lẽ chìm trong nắng
Như cảnh đaò viên trong sách xưa
Cây san sát ngọn, thân liền bóng
Chụm đầu, lá khép một vòm mây
Kẽo ca nhịp võng, vòng tay gối
Mơ màng hồn lạc cõi mơ say
Vi vu tiếng trúc len trời mộng
Xaò xạc lá rừng, nhạc thông reo
Thiên nhiên đàn trỗi, rung rung điệu
Hoà với cung lòng, khách vưà gieo
Chắp tay, sư nữ lâm râm niệm
Nhịp bước nhẹ nhàng, tựa dáng tiên
Giấu trong vạt áo trăm làn gió
Miệng cười xao động khách trần duyên
LaLan
Chuà Kim Sơn (California)
Ngày 25/12/1999
Nhỏ Của Huynh
(Về MQ)
Huynh làm chú Cuội có phải vui
Vậy cũng ngọt, vậy cũng bùi
Đòi chi lập tổ hai người...kỳ không !
Nhỏ quen mất thong dong là tính
Quen nhìn huynh lính quýnh ngô nghê
Uyên ương, nghe cũng ngộ ghê
Nhưng mà cốc ổi... cũng "phê" quá chừng
Huynh với Nhỏ ...thôi đừng yêu há
Nhỏ thích ăn, đanh đá, khó ưa
Chơi chung đã mấy mùa mưa
Nhớ Huynh trêu Nhỏ sáng trưa dỗi hờn
Huynh dạy Nhỏ đường trơn tình ái
Nhỏ đừng đi sợ phải lụy thân
Sao giờ huynh lại xa gần
Biểu là yêu Nhỏ từ lần dạo sông ?
Để Nhỏ viết vài dòng thăm nội
Méc thật rành cái tội của huynh
Biểu người đừng vướng tơ tình
Mà Huynh muốn Nhỏ cột mình... với Huynh !
LaLan
Ngày 21/03/2000
Bài Thơ Sinh Nhật Thiên Thần
(Hoạ thơ cùng anh CC)
bài thơ Sinh Nhật Thiên Thần
Có cửa thiên đàng
Có lòng anh làm nến
Có tiếng cười, lời chúc huyên thuyên
Em như thấy lại em
ranh mảnh cười duyên
Ngón tay thánh thiện
mười bảy trinh nguyên,
chưa lần lau nước mắt
Thuở đời như pha lê, trong vắt
Em thèm ghê...quay lại...sống một lần
Nếu được,
Em sẽ dừng chân
Ly rượu màu hồng ngày nao
Em sẽ lắc đầu, không nếm
Em sẽ thôi, sẽ không thèm học đếm
Mười bảy là tên
cho đời mãi đẹp nụ, thiên thần
Và lúc đó
nếu có gặp anh
Có thể, em sẽ chỉ mĩm cười, xa lạ
Thì biết đâu, ngày nay
trên đường đời đầy sỏi đá,
ta sẽ có lúc bồi hồi,
tiếc chuyện chẳng... quen nhau !!!
Cũng là
cái áo khính chiêm bao
Anh đã mặc năm xưa vào dự tiệc
Nay em lại khoác vào, không hay biết
Ngồi đọc thơ ai
tập viết... tặng cho mình
Hơn mười năm nữa đã qua
Sinh nhật năm nay...
em sẽ đốt nến
chúc tụng âm thầm
Áo thiên thần đã bạc màu huyền thoại
Mỗi vần thơ em...như một lời thú tội
Và bắt chước anh,
một tín đồ không giáo hội
Thơ em cũng quỳ, hối lổi với lòng em
Hình như muộn rồi anh
cửa thiên đàng đã đóng
Bài thơ Thiên Thần năm xưa, rã rời, lạnh cóng
bài thơ năm nay,
em viết, trống mấy hàng
Lỡ làng...
và anh... đã xa xôi...
LaLan
Ngày 02/04/2002
Em Chỉ Là Em
(Về CC)
Buồn nhiều quá... nên hóa thành mưa đó
Có giọt lạnh lùng...rơi làm ướt cỏ
Thấm đất mềm...gio.t theo gió... trêu anh
Em chỉ là hoa... anh vẽ trong tranh
Đẹp rực rở nhưng mãi không là thật
Thơ của em ướp đầy hương và mật
Là những gì....em có để mà dâng
Không là Tiên...em...cô gái dương trần
Yêu cuộc sống bao lụy phiền thế tục
Thương, hận, buồn, vui...đủ đầy cảm xúc
Trãi lòng mình ca ngợi cả niềm đau
Em chỉ là em... cô gái không giàu
Em chỉ là em... đời không kho báu
Đợi một nhà thơ, lau mi em ráo
Để một lần được nói... "chỉ yêu thơ"
LaLan
Ngày 05/04/2002
Nhớ Bướm
Có người ngồi mong bướm
Mắt thu buồn rươm rướm
Phải bướm hờn thu chăng ?
Trên kia toàn mây giăng
Ngoài kia trời lại lạnh
Bay chi mình cô quạnh
Về đi, cùng ươm thơ
Vắng bướm vần bơ vơ
Câu thơ không thành điệu
Tối qua mưa phụng phịu
Làm nhạt nhòe mấy câu
Bướm ơi, đừng giận lâu
Thơ khô rồi vết mực
Sáng rồi mau mau thức
Kẻo thơ buồn...mưa ngâu
LaLan
Ngày 10/04/2002
Họa Thơ
Bao đêm ta - người họa xướng
Chợt đến, chợt đi, lòng không bận vướng
Man mác hồn, một chút nơ.... vu vơ
Hư vô là thuyền, bến kết bởi tơ
Bàng bạc vẽ, vùng trăng vàng huyễn mộng
Ta gọi bến...nước rầm rì tiếng vọng
Bến gọi ta...xao động gió xuôi thuyền
...và mênh mông ảo huyền
Bến, thuyền là vậy đó
Khi phải rời xa, Thuyền chau mày lệ nhỏ
Có dịp quay về, Thuyền lại chẳng dừng chân ! ! !
Để rồi có những lúc bâng khuâng
Hay những tối Thuyền gác chèo mệt mỏi
Lắng nghe nước vỗ mạn thuyền bổi hổi
Thuyền thấy mình sao quá đỗi cô liêu
...Nhơ nhớ một cánh diều
...Thèm nghe lời ru cũ
Trôi... vẫn trôi... vẫn không bờ trú ngụ
Gió vô hồn đã đẩy Bến mù xa
...........
Ta vẫn còn ta
....còn Thuyền, còn Bến
Nhưng quên mất rồi nơi nào Thuyền đến
Bến còn gì ? Một lơ đễnh thuyền nan...
LaLan
2002
Giấu
một mùi hương của gió
Chút hoàng hôn,
có mặt trời ráng đỏ
Giấu chút sương trời
làm quà tặng cho ai
Có phải là
chiều đã chớm heo may
Xuân sắp tới,
trời ngập ngừng mở cửa
Anh có về
khơi giùm em bếp lửa ?
Bên ánh hồng
mình sửa lại lầu thơ
Em khép mắt mơ
Anh buông tơ nhè nhẹ
À ơi...ru khe khẽ
Mộng đêm này...
trăng đợi buổi lên ngôi
LaLan
2002
Em Ngủ Trên Ca Dao
êm đềm quá
im nằm không muốn dậy
Ơ này, gió đừng đưa đẩy
mạnh tay phàm
giấc ngủ hết thần tiên
Triền triền, miên miên
theo lời ru
em lạc vùng cỏ lạ
Nhánh đời, sông chia nhiều ngã
chân ngập ngừng
rơi xuống vũng trần ai
Phơ phất tóc dài
em quên rồi
một đường ngôi chãi rẽ
Hơn nhiều, hai mươi năm lẽ
chợt ngậm ngùi
vài câu hát hờn nhau
Ca dao, ca dao
mắt em đã
không còn xanh biên biếc
Mộng thôi, có chi mà tiếc
tỉnh cho rồi
nhìn trăm ngã... đời trôi
LaLan
2002
Anh Gieo Trăm Nhớ Thành Trường Tương Tư
Để gió cuốn vào phòng anh nên lạnh
Gió đêm nhớ ai sao mà thổi mạnh
Làm giật mình mấy nhánh cỏ ngoài song
Em đã về đây mang sương vào mộng
Buổi tàn đông thơ thiếu mất một vần
Cõi mơ anh em chẳng dám lại gần
Sợ vô ý lầu sương tan thành nước
À ơi....không cầu Ô Thước
Em ngậm ngùi nhìn nước sông Tương
Một nhớ em đổi thành thương
Anh gieo trăm nhớ thành trường tương tư
Tình yêu anh nửa thực, nửa hư
Thắp thành nến soi hồng đêm trăng khuyết
Cho em làm thơ treo lên lầu nguyệt
Mai đem rao, đủ bán trả nợ tình
À ơi... hồn bướm kết tinh
Nên vần thơ ngọt buộc mình với ai
Vô tình thơ vướng tóc mai
Ai hay Trời buộc thương hoài ngàn năm
LaLan
2002
Đâu Phải...
(Hoạ thơ cùng CC)
Sầu tư mắt ướt đã mấy lần
Đa tình quân tử khen...Em thẹn
Cúi đầu, len lén kéo vành khăn
Môi này đâu phải của giai nhân
Hồng hoa khách chớ để thêm gần
Em sợ hoa chê màu môi nhạt
Giận hờn hoa chẳng chịu khoe xuân
Tóc này đâu xứng tóc giai nhân
Làm sao khiến nổi gió phân vân
Tóc chỉ buông lơi từng sợi nhẹ
Sao bảo vì Em...máu chậm dần ?
Tay này đâu phải của giai nhân
Chỉ biết choàng ôm mộng dương trần
Tương tư thơ viết trên màu lá
Tay tục mà mơ chuyện thiên thần
Có phải Anh chờ một giai nhân
Hồ Nguyệt mong nàng tới cầu thân
Đa tình khách hỡi, chân em bụi
Muốn tính nợ xưa...la.i ngại ngần
Em đã biết mình chẳng giai nhân
Nhưng mà....vẫn muốn...được lần...rửa chân
LaLan
2002