banner

Thơ > LaLan 13 > 1999 - 2000

Giấc Mộng Đêm Qua

Buồn quá, tối qua trong giấc mộng
Em thấy dòng sông nước xoáy vòng
Thấy anh bên ấy, trên đò ngược
Cạnh một giai nhân sắc áo hồng

Em hờn ngồi nép phía này sông
Nghe lòng man mác gió sang đông
Muốn kêu...nhưng sợ anh nhìn lại
Sợ thấy mắt em lệ lưng tròng

Đò chở anh về cuối nhánh sông
Em còn hướng mắt để dõi trông
Đò anh ác quá đùa sóng nước
Làm lục bình hoa phải bềnh bồng

Còn lại mình em, nước mênh mông
Chèo chống không quen, lạc giữa dòng
Vói tay em vớt chùm hoa tím
Thầm hỏi tim mình "yêu nữa không?"

Tim em đâu biết "nữa" hay "không"
Giận - thương em giấu chặt trong lòng
Tim đâu có hiểu, mà biểu nói
Em giật mình rồi, mộng buồn không ?

LaLan
Ngày 16/08/1999

Tự Khúc Cuộc Đời

Mẹ sinh con ra
trong mùa khói lửa
Cha bận hành quân,
ba tháng mới được gần

Vùng đất này,
Cha chọn để dừng chân
có bão, có giông,
ít hoa hồng rực rở
Có biển rì rầm thở
như tiếng con buồn
nức nở những đêm mưa

Mẹ kể con nghe
chuyện thần thoại đời xưa
Thơ mộng quá đi
con ngở đời là cổ tích
Cầm chiếc hài con chạy tìm... rối rít
hoàng tử - lâu đài
ẩn khuất giữa màn đêm

Chẳng có cỏ êm
chân con gai cào xước
Hạnh phúc thi nhau nhẹ lướt
con vói hoài có bắt được gì đâu !

Không chịu cúi đầu
con bắt mình phải bước
Nhưng mẹ ơi, vết xước
đau quá chừng,
mẹ biểu phải làm sao ?

LaLan
Ngày 18/09/1999

Có Điều Em Muốn Hỏi

Có một điều thật tình em muốn hỏi
"Ví dụ như...em chưa tin anh dối
Nếu không hỏi, anh có hay mình lổi
Có ngày nào, anh định kể em nghe ?"

Bắt đền anh - tội im lặng giấu che
Sao không chịu coi em là người lớn
Chuyện trái tim mà anh đem đùa giỡn
Để giờ đây có kẻ ướt mi sầu

Ấm ức ghê, mà chẳng nỡ giận lâu
Vì hai đứa, chẳng phải mình anh dối
Anh dối em - niềm riêng không chịu nói
Em dối mình - khi hời hợt tin anh

Tại anh mà mắt em phải long lanh
Anh bối rối - nghe hồn mình trĩu nặng
Nợ em vay - trả rồi bằng câm lặng
Còn nợ mình - anh trả nổi không anh ?

LaLan
Ngày 14/10/1999

Đọc Trộm Thơ Ai

Nhỏ đã ngồi đây mấy đêm rồi
Thả hồn cho gió thổi chơi vơi
Hòa từng hơi thở vào sóng biển
Vô ý làm thơ ướt cả lời

Tại hồn Nhỏ đó...mãi ham chơi
Năn nỉ bao đêm, nó vẫn rời
Thích bay đậu áo người khác họ
Áo lở thay màu...nó cũng rơi

Bài thơ trên đá tặng trùng khơi
Viết hết vào đây mộng một thời
Nhỏ xin đem đổi vài đợt sóng
Xóa giùm kỷ niệm nhé biển ơi

Nhỏ đã nhặt về mãnh hồn tơi
Ủ trong vần họa để nhớ người
Đêm nay trở giấc nghe lòng nặng
Đọc trộm thơ ai...bỗng ngậm ngùi

LaLan
Ngày 21/10/1999

Bài Toán Cộng

Anh với em không có số vợ chồng
Nên mơ ước mà không thành đám cưới
Cũng như gió gửi tương tư vào lưới
Có gần đâu vì chẳng có chổ dừng

Hai đứa mình sẽ mãi là người dưng
Và sẽ mãi là hai người khác họ
Nhớ thật nhiều những đêm trăng vàng ngõ
Dạ bồi hồi khi buột miệng kêu tên

Rồi ngày nào....chắc mình cũng sẽ quên
Gặp trên phố chắc sẽ nhìn bỡ ngỡ
Lướt qua nhau, anh-em, đều chẳng nhớ
Quay đi rồi, mới chợt biết từng thân

Anh với em không có số tình nhân
Chỉ hai kẻ tương phùng trong thoáng chốc
Đều quá dở lớp vỡ lòng toán học
Mình với mình mà cộng chẳng thành hai

LaLan
Ngày 04/11/1999

Lặng Lẽ Tình Bay

Tặng GT

Ngày tới thăm anh, tóc không thành bím
Vương bụi đường, lõa xõa xuống bờ vai
Quên chuyện xưa, một bài toán làm sai
Em ngước mặt, chào anh như người lạ

Rồi một buổi, kỷ niệm về nhẹ quá
Gió vô tình, xô hai đứa gần nhau
Trong tay anh, em quên đếm trời sao
Đêm huyển mộng, mắt anh là tất cả

Anh lại làm anh, về trong hồn đá
Em làm em, một cô gái si tình
Khấn thiên linh cho em sống vì mình
Dù em biết, phút giây này không thực

Đừng hỏi em, có bao giờ ray rứt
Bước đường này, đừng hỏi sẽ về đâu !
Ôm niềm riêng, em nghèn nghẹn cúi đầu
Thầm xin lổi, vì em mà ai khổ

Trời cho mình, một chút duyên tương ngộ
Lệ tạ tình, em nuốt ngược vào tim
Giữ trên môi, nét tình tứ êm đềm
Cho anh khỏi bận lòng khi quay bước

Cầm tay nhau, mắt em rưng rưng ướt
Nụ hôn đầu, mằn mặn nghĩa biệt ly
Vai kề vai mà nghĩ phút phân kỳ
Buồn viễn cách len qua từng kẽ tóc

...Giữa trời mây, em một mình bật khóc
Xa lần này, có phải biệt thiên thu
Anh có như lãng đãng khói mây mù
Ướp thêm lạnh... khối tình em... giá buốt ?

LaLan
Lake Tahoe - Ngày 05/01/2000

Lễ Tình Nhân



LaLan
Ngày 05/07/2003

Bản Án Tình Chung

Em ra ngồi ngắm vùng biển lặng
Nghe nhớ vu vơ một buổi chiều
Bên nhau ta bước, trời se lạnh
Im lặng mà như nói trăm điều

Hôm ấy hình như không là lễ
Chỉ có mình thôi, mộng vẫn đầy
Hôm nay lễ đến, lòng lại khác
Hay vì... vai thiếu một vòng tay

Chợt nghe nhớ quá, lòng quay quắt
Hơi ấm làn môi, nhịp thở nồng
Nghe Trời gay gắt lời buộc tội
Vẫn muốn hỏi rằng "nhớ em không ?"

Một góc tim anh, đêm nay ngủ
Em thả hồn ru điệu riêng mình
Quà mua...ngại quá...không dám gửi
Vì chưng hai đứa, chẳng, nhân tình

LaLan
Ngày 14/02/2000

Nước Mắt Cho Người Tình

Viết cho AM

Tối hôm qua vô tình xem vỡ diễn
Chuyện của người mà nghe nhói trong tim
Nếu là anh - người nằm đó, lặng im
Em không biết mình có quyền được khóc ?

Có sẽ như ai, mím môi ngậm tóc
Nhìn vợ anh, rồi nói dối một lần
"Anh bảo rằng vẫn yêu chị ân cần
Tới phút cuối tình anh không thay đổi"

Rồi có lẽ em quay mình vào tối
Nhớ lời anh rồi nức nở một mình
Tiễn đưa anh bằng nước mắt người tình
Len lén chảy vào lòng nghe mặn đắng

"Anh mãi yêu em" lời còn văng vẳng
Cuối đời mình, anh nói chỉ em nghe
Hai người đàn bà tang tóc phủ che
Cùng là mất, ai người đau hơn cả ?

Vai diễn người tình, màn chưa kịp hạ
Tiễn đưa này, em đóng trọn vì anh

LaLan
Ngày 28/03/2000

Nổi Loạn

Em nói nhớ mà sao anh im lặng
Gượng cười vui, em che đậy nỗi buồn
Tay âm thầm lau vội lệ vừa tuôn
Nghe máu chảy về tim từng cơn nghẹn

Trăng đêm nay bỏ nửa chừng cuộc hẹn
Nấp vào mây, tức tưởi những giọt sầu
Trời đang thanh bổng chốc đổi thay màu
Như hờn trách, anh vô tình, em khóc

Em sợ lắm, sợ mình thành rắn độc
Sợ ghen tuông thành nọc giết linh hồn
Sợ môi mình thèm khát một nụ hôn
Sợ suy nghĩ...không kịp giờ sám hối

Em quỳ đây, biết mình đang có lỗi
Tội đời nay, hẹn kiếp khác sẽ đền
Xin kiếp này, anh - em, được gần bên
Tình hai đứa, Trời cao đừng ngăn lối

Vào tim nhau đường ngập đầy bóng tối
Ngõ giận - thương, em chẳng dám chọn rành
Chỉ mong tìm một ngã, chẳng xa anh
Em sẽ bước, mặc đường đau sõi đá

Vườn yêu đương anh gieo mầm dối trá
Em vẫn mong ngày tình nở nụ hồng
Em chọn rồi, ngày cuối có long đong
Em vui vẽ cùng anh vào địa ngục!

LaLan
Ngày 26/04/2003

Thiên Đàng Hay Địa Ngục

Ghét quá buổi chiều chở nhớ về đây
Nặng trĩu màu mây cho Trời bật khóc
Cái nhớ ướt hồn, ướt lây cả tóc
Mưa lạnh phố phường... mưa nhớ người dưng

Đâu đó chuông ngân, chân lạc ngập ngừng
Giáo đường Tháng Năm người ta vào lễ
Em lại quên dù... đành thôi... về trễ
Nép vào hiên, xem thiên hạ nguyện cầu

Ở trong kia, người thành khẩn cúi đầu
Xin ngày cuối hồn được lên cõi phúc
Không giống tụi mình, ước mơ trần tục
Mong ngày sau chẳng phải tới thiên đàng

Anh cứ bảo em bằng giọng ngang tàng
Thiên đàng chán, sao sánh bằng địa ngục
Có bạn, có bè, dẫu rằng chen chúc
Mình sẽ lại vui, đời sẽ chẳng phiền

Em đứng trước thềm nhà Chúa thiêng liêng
Người ngoại đạo, em đâu rành thánh lễ
Vẫn khẽ lời xin cho tròn ân huệ
"Cũng như anh, con chẳng thiết thiên đàng"

Một chút bâng khuâng, một chút dịu dàng
Một chút bên nhau, đã là hạnh phúc
Cái nhớ chiều nay, nhiều như mưa trút
Nhớ hẹn hôm nào...đi.a ngục... chờ nhau!

LaLan
Ngày 06/05/2000

Nấm Mộ Tình Tôi

Tôi đắp thêm lần nấm mộ tình tôi
Mưa gió đêm qua vừa làm băng giá
Tôi sẽ ngồi gom cho dầy nệm lá
Cho mộ được lần bớt lạnh tình côi

Cuộc tình yên nằm dưới mộ tinh khôi
Chưa dịp nói yêu, tôi nghẹn ngào chôn vội
Tình đau lắm không trong giờ hấp hối ?
Mà tôi nghe vỡ vụn cả tim mình

Hãy ngoan ngoãn nằm, khép chặt môi trinh
Tôi sẽ ngồi đây ru tình ngon giấc
Đừng sợ, đừng e, trời gieo gió bấc
Có tôi suốt đời, tình chẳng cô đơn

Đừng trách người ta, ngoan nhé, đừng hờn
Biết đâu nơi xa, người ta cũng khổ
Tình khóc trong đêm, có tôi ngồi dỗ
Người khóc trong lòng, tội lắm tình ơi

Tôi gói lòng tôi trong điệu ru hời
Và gói hồn tôi trong từng tiếng thở
Hãy cứ xem như tình vay tôi nợ
Tôi ở dương trần đắp mộ trần ai

LaLan
Ngày 10/05/2000

Đợi Người Mỗi Mùa Trăng

Đêm qua gờn gợn dòng trăng ngọc
Ả Hằng len lén vén cung tiên
Mong làn hương cũ theo mùi gió
Mắt dõi trông hoài phía đầu hiên

Bâng quơ Nhỏ cũng nghe lòng nhớ
Có hẹn gì đâu, Nhỏ vẫn chờ
Cũng gửi lòng mình nơi xa vắng
Đợi mỗi mùa trăng khuyết lại đầy

Đêm qua gió cũ về vuốt tóc
Thăm lại lầu trăng viếng ả Hằng
Nên trời mở hội, anh có thấy
Sân nhà đầy ắp một vùng trăng

Em giận anh rồi, anh có biết
Đường tới hồn nhau chẳng xa vời
Với tay là đụng, nhìn là thấy
Mà để lòng em khuyết cả đời

LaLan
Ngày 14/10/2000

Cười Điên Loạn

Trong cuộc sống bao lần ta mong ước
Có một lần được cười thật dại điên
Cười cho quên đời là chuỗi ngày phiền
Là đau khổ, là buồn không lời tả

Ta ngây dại cất tiếng cười kha khả
Cười cho người cho một kiếp phù du
Cười cho ta suốt một thuở dại ngu
Học bao thứ, mà cười không chịu học

Mỗi ngày qua cuốn ta vào cơn lốc
Quên chính mình, quên cả những người thân
Trên thân ta hằn sâu những roi lằn
Đời đã quất trên mình ta trăm mảnh

Hôm nay đây chợt thèm cười lanh lảnh
Cho cuộc đời - độc dược thấm vào tim
Cho chung quanh không gian phải im lìm
Chỉ điên dại giọng cười ta - cuồng loạn

LaLan

Tặng Cho Anh

Bài thơ này Nhỏ viết đã mấy hôm
Nửa muốn tặng, nửa muốn mình Nhỏ đọc
Nhưng thôi đi... Nhỏ chịu làm cô ngốc
Đọc anh nghe với cả tấc lòng thành

Tin không nè, Nhỏ cầu phúc cho anh
Tâm Nhỏ đó sẽ luôn dành riêng chổ
Như biển kia quen rồi nghe sóng vỗ
Hình bóng anh, Nhỏ giữ mãi chẳng mờ

Nhỏ nguyện mang tâm sự của cát bờ
Nằm lặng lẽ nghe trùng dương trách cứ
Cất giùm anh những ngày sầu cô lữ
Giữ toàn vui...anh đẹp mộng song hành

Giữ nụ cười cho đời đẹp như tranh
Nhỏ tiếp tục đi kiếm tìm hạnh phúc
Biết đâu anh mai này còn có lúc
Nhớ thật nhiều cô nhỏ thích chiêm bao

LaLan
Ngày 31/12/2000

⟸ Thơ