Chùm Phượng Đỏ
Trên đường về đỏ rực cả vòm cây
Mỗi ngày qua, ngang nơi ấy trầm trồ
Ôi đẹp quá, ước gì em hái được
Anh nghe thấy, vội dừng xe trèo hái
Cây thật cao, áo ướt đẩm mồ hôi
Em ngồi nhìn gan ruột rối bời bời
Anh mà té, chắc là em sẽ khóc
Bạn bè chọc, vì em anh chịu khó
Trèo hái hoa cho người đẹp nào than
Chịu gian lao để được nụ cười nàng
Yêu tới vậy làm người ta ghanh tỵ
Em mỉm cười lau mồ hôi cho bạn
Nhìn mắt nhau thấy chan chứa niềm vui
Đâu cần chi hoa lan quý, hồng tươi
Tình hai đứa, chỉ phượng hồng đủ thắm
LaLan
Khúc Khích Cười
Trên đường về đỏ rực cả vòm cây
Mỗi ngày qua, ngang nơi ấy trầm trồ
Ôi đẹp quá, ước gì em hái được
Anh nghe thấy, vội dừng xe trèo hái
Cây thật cao, áo ướt đẩm mồ hôi
Em ngồi nhìn gan ruột rối bời bời
Anh mà té, chắc là em sẽ khóc
Bạn bè chọc, vì em anh chịu khó
Trèo hái hoa cho người đẹp nào than
Chịu gian lao để được nụ cười nàng
Yêu tới vậy làm người ta ghanh tỵ
Em mỉm cười lau mồ hôi cho bạn
Nhìn mắt nhau thấy chan chứa niềm vui
Đâu cần chi hoa lan quý, hồng tươi
Tình hai đứa, chỉ phượng hồng đủ thắm
LaLan
Cuội Ơi
Trên đường về đỏ rực cả vòm cây
Mỗi ngày qua, ngang nơi ấy trầm trồ
Ôi đẹp quá, ước gì em hái được
Anh nghe thấy, vội dừng xe trèo hái
Cây thật cao, áo ướt đẩm mồ hôi
Em ngồi nhìn gan ruột rối bời bời
Anh mà té, chắc là em sẽ khóc
Bạn bè chọc, vì em anh chịu khó
Trèo hái hoa cho người đẹp nào than
Chịu gian lao để được nụ cười nàng
Yêu tới vậy làm người ta ghanh tỵ
Em mỉm cười lau mồ hôi cho bạn
Nhìn mắt nhau thấy chan chứa niềm vui
Đâu cần chi hoa lan quý, hồng tươi
Tình hai đứa, chỉ phượng hồng đủ thắm
LaLan
Cô Bé Tóc Bím
Áo dài bay như cánh bướm vào xuân
Ngây thơ như trang vở mới trắng ngần
Hai bím tóc cột bao nhiêu là mộng
Trước mặt bé thiên đường luôn dài rộng
Cho tò mò bé đặt những bước ngoan
Ddời vui ghê đầy ắp nắng huy hoàng
Và anh nữa, tay đan tay cùng bước
Rồi một hôm mắt nai vương đầy nước
Thiên đường ngoan từng bước cứ xa dần
Ddể lại đây cô bé đứng tần ngần
Tay hụt hẫng tìm tay ai không thấy
Rồi từ đó, bé hiểu đời là vậy
Có đắng cay xen lẩn với ngọt ngào
Lần đầu tiên bé biết nếm lệ trào
Tháo tóc bím, bé học làm người lớn
LaLan
Mưa Ngâu
Em ngồi đây tiếc nhớ một cuộc tình
Nhớ quán nhỏ, hai đứa cùng nhau nấp
Ngồi nhìn nhau len lén dưới trời mưa
Ly trà nóng anh nhường em uống trước
Anh ngồi run, nhưng miệng vẫn nhoẽn cười
Rồi quán nhỏ trở thành nơi hò hẹn
Ngồi đan tay, truyền hơi ấm (những) chiều mưa....
Trong quán nhỏ anh mời em trà nóng
Nói với em cho ấm dạ người đi
Dù mai đây hai đứa có phân kỳ
Em hãy nhớ, chiều mưa nơi quán nhỏ
Ngày em đi, anh không hề đưa tiễn
Chẳng một bức thư, chẳng nhắn gửi một lời
Nhưng tình xưa vương vấn mãi không rời
Chút kỷ niệm những chiều mưa tháng bảy ....
oOo
Tháng bảy xứ người cũng lạnh lùng ảm đạm
Cũng mưa rơi ướt dạ kẻ tình si
Em ngồi đây nhớ lại buổi chia ly
Mưa ướt lạnh, hay lòng em thấm lạnh ?
Mưa ngoài cửa rơi hoài không chịu dứt
Chắc giờ này Chức Nử gặp Ngưu Lang
Có phải quạ đen đúng hẹn đã trở về
Giúp hai kẻ đầu sông Tương gặp gỡ
Em với anh, giờ thuộc hai cuộc sống
Trời mưa ngâu không thể ngắm chung rồi
Nhưng nhìn mưa em vẫn thấy bồi hồi
Nghe cay mắt, môi thèm ly trà nóng
LaLan
Dư Âm Tình Cũ
Công viên cũ chiều nao từng hò hẹn
Cũng mặt nước, liễu soi mình yểu điệu
Sao lòng nghe xa lạ tới cô liêu
Đây hồ rộng, liễu vẫn còn rũ tóc
Kia dừa xanh, lá vẫn ngủ say mèm
Ddàn bồ câu vẫn ngơ ngác kiếm tìm
Sao người cũ, giờ đây không còn nhớ ?
Ngồi tựa đầu bên gốc liễu bơ vơ
Nghe trong gió tình xưa về nhắc nhở
Cũng nơi này, chiều nào từng bỡ ngỡ
Lần đầu tiên, ai nói tiếng yêu đầu
oOo
Nhớ thuở đó anh thường hay trêu chọc
"Giữa nơi này, anh tha thiết cầu hôn"
Em lắc đầu, bảo "hổng thèm đâu,
Bé hông muốn qua mau thời tuổi mộng"
Anh giả bộ ngồi buồn hiu suy nghĩ
Bảo em rằng, "bé hông nhận cầu hôn,
Anh đem nhẫn tăng bồ câu đẹp nhất
Bé đừng hòng mai mốt đổi ý nha!"
Em khúc khích, "thương bồ câu xui xẻo,
Làm vợ anh, tội nghiệp quá đi thôi"
Hai đứa cười rung rung cả bờ môi
Tình yêu đẹp, làm hồ êm cũng đẹp
oOo
Chiều xuống lạnh, mặt hồ càng thêm lạnh
Liễu nằm im, khép lá ngắm trăng thanh
Bồ câu ngoan kéo nhau kiếm đất lành
Kể nhau chuyện buồn vui ngày phiêu lãng
Tôi đứng dậy nhìn nơi này lần cuối
Tạm biệt mi, tạm biệt khối tình si
Bồ câu ơi, ta xin nhắn gửi mi
Nếu được nhẫn, đừng như ta làm rớt
Thôi đã hết, không còn gì lưu luyến
Tiếng cười vui đã tắt tự hôm nào
Ngoảnh mặt nhìn, một lần nữa xin chào
Môi mặn ấm, tình xưa thành nước mắt...
LaLan
Lời Tạ Tình Trong Mưa
Một tình yêu vừa vỗ cánh bay đi
Mưa ngoài kia lành lạnh ướt người đi
Mưa trong cửa cũng chan hòa ướt mặt
Trời buồn ai mà tuôn nước mắt
Phải chăng trời đang tội nghiệp cho ta
Tuổi thanh xuân mà sao lắm ưu phiền
Ngồi ôm mộng âm thầm nhìn mưa đổ
Trời buồn chi mà sao nức nở
Ta cũng buồn nhưng khóc chẳng thành câu
Giờ ngồi đây xếp kỷ niệm ngày nào
Mưa hay lệ đang nhạt nhòa trên mặt
Ngủ ngoan nhé, một mối tình vụng dại
Ta đem mi theo đến cuối nẽo đường
Tình không tròn, nhưng kỷ niệm còn vương
Góc tim nhỏ, hãy nằm yên ru mộng
LaLan
Bạch Hồng
Nở to khoe sắc ở ngoài song
Ngẩn ngơ ngồi ngắm hồng nở rộ
Làm bé bồi hồi nhớ chuyện xưa
Khi ấy mới yêu, anh mang đến
Trao bé chậu hồng biểu giử đi
Nhìn hồng bé nhớ tình anh nhé
Hoa thắm tình anh chẳng đổi dời
Nghịch ngợm nghiêng đầu bé hỏi anh
Anh chọn tình chi trắng trắng ngần
Làm sao bé tưới cho thắm được
Bạch hồng, bông trắng, nghĩa chia ly ?
Anh vội đưa tay ngăn bờ môi
Không cho nói nữa chuyện chia phôi
"Bạch hồng biểu tượng tình trong trắng,
Ddừng nói chia lìa, lệ ướt mi"
Thôi được, tin rồi, sợ quá đi
Ddàn ông sao mà lãng mạn kỳ
Thôi để bé trồng gần cửa sổ
Sáng chiều bé ngắm, nhớ tình anh
Ba năm thấm thoát đã trôi nhanh
Bạch hồng khoe sắc, lá thắm xanh
Sáng nay hồng nở nhiều đại đóa
Bé ngắm hoa nè, anh ở đâu???
LaLan
Bạch Hồng
LaLan
Ngày 05/07/2003
Mùa Hè Năm Ấy
Quên màu phượng thắm thuở cầm tay
Quên luôn tình dại thời đi học
Sao vẫn bồi hồi đọc thơ ai
Vần thơ anh gửi chữ đã phai
Phượng hồng anh ép rã cánh đài
Xác khô con bướm nằm lặng lẻ
Tình cũ lỡ rồi, bướm có hay ?
Thời gian cay nghiệt dẫm gót giày
Cuốn tình hai đứa vuột tầm tay
Nhìn phượng trên cành thương phượng chết
Tình giờ đã hết giữa mưa bay...
oOo
Thuở ấy áo em trắng trinh nguyên
Hai tà e ấp học làm duyên
Tóc thề hờ hững bay trong gió
Vô tình đâu biết vướng hồn ai
Lần đầu em chớp mắt long lanh
Anh biểu làm anh bước hổng đành
Em thì lúng túng vờ trêu chọc
"Nhỏ ghét anh rồi!", vội bước nhanh
...Giờ còn có gì nhớ hả anh
Có chăng là những phút độc hành
Nhớ anh em nhìn hoa phượng đỏ
Nhớ Nhỏ anh tìm kỷ niệm xanh
LaLan
Mưa Vẫn Mưa
Người ở ngoài kia, kịp về chưa
Trời mưa tầm tã, loan phòng lạnh
Chắc lạnh nhiều hơn, kẻ dưới mưa
Anh hỡi, giờ này bên song thưa
Bên đèn, đọc lại những thơ xưa
Có nghe rờn rợn từng nét chử
Lệ rớt nhạt nhòa, hay nước mưa ?
Em ngỡ tình chôn buổi tiễn đưa
Hai đứa chào nhau dưới rặng dừa
Anh biểu em đi, đừng nhìn lại
Cứ mặc mình anh đứng dưới mưa
Người giã từ người giữa chiều mưa
Chẳng dám hẹn hò thắm duyên ưa
Ước gì cuộ c sống đừng thay đổi
Người vẫn đợi người, mưa vẫn mưa....
LaLan
Mưa Lá Me
Người ở ngoài kia, kịp về chưa
Trời mưa tầm tã, loan phòng lạnh
Chắc lạnh nhiều hơn, kẻ dưới mưa
Anh hỡi, giờ này bên song thưa
Bên đèn, đọc lại những thơ xưa
Có nghe rờn rợn từng nét chử
Lệ rớt nhạt nhòa, hay nước mưa ?
Em ngỡ tình chôn buổi tiễn đưa
Hai đứa chào nhau dưới rặng dừa
Anh biểu em đi, đừng nhìn lại
Cứ mặc mình anh đứng dưới mưa
Người giã từ người giữa chiều mưa
Chẳng dám hẹn hò thắm duyên ưa
Ước gì cuộ c sống đừng thay đổi
Người vẫn đợi người, mưa vẫn mưa....
LaLan
Mưa Sài Gòn
Hiên nhà ai, minh ghé lại đụt nhờ
Chổ quá nhỏ hai mình ngồi sát lại
Tóc vô tình buông xõa vướng vai ai
Ai làm thinh mắt lặng ngắm tóc dài
Miệng khe khẻ "cô ơi, coi chừng lạnh"
Em e thẹn chẳng dám nhìn bên cạnh
Tay rụt rè giữ cho tóc đừng bay
Trời gợn buồn, mưa bụi cứ lay lay
Sáng mùa thu, bên thềm mưa rơi rụng
Ngồi đan tay ngắm nhìn trời làm nũng
Mưa ướt đầm vùng kỷ niệm, bình yên
LaLan
Sợi Tóc
Đi về lại chung đường
Anh nghịch hay nắm tóc
Biểu cho anh thả diều
Em lí lắc bảo là
Tóc con gái xui lắm
Nếu ai đã nắm rồi
Trọn đời không xa được
Anh nghe tròn xoe mắt
Vội thụt lui đằng sau
Eo ơi, hông giỡn nữa
Sao mà nghe quá ghê !!!
Rồi em lên trung học
Anh từ giã mái trường
Lên đường ra biên giới
Em thường viết thơ thăm
Mỗi một lá thư xanh
Em kèm theo sợi tóc
Cười vui anh khẽ nói
Mong em cột đời anh
Nhưng chiến tranh vô tình
Anh đi không về nữa
Người bạn về gõ cửa
Trao em bức thư xanh
Em nghẹn ngào bật khóc
Trong thư toàn tóc xanh
Anh đợi ngày trở lại
Mong tóc cột tình lành
Chôn thư tình anh gửi
Chôn cả mớ tóc dài
Anh đi không trở lại
Giữ tóc này cột ai ?
LaLan
Kỷ Niệm
Bảo em rằng mai bận lắm không đưa
Còn bao nhiêu cay đắng nữa cho vừa
Em giận lẫy, biểu đâu cần anh tiển
Anh cúi mặt so dây đàn, nắn phím
Nói rằng đây lần cuối hát em nghe
Bài tình ca, nhạc khúc dưới hàng me
Mà hai đứa thường dắt nhau đi dạo
Từng câu hát đưa em về ngày cũ
Nhớ tay anh làm kiệu tới rước dâu
Giọng ngây thơ anh hưá chuyện bạc đầu
Anh xin mẹ rước em về làm vợ
Tối hôm nay đọc dòng thơ nức nở
Chợt hiểu ra tình anh quá đậm đà
Sao không nói khi mình còn nhặt lá
Ép từng trang vở mỏng dưới sân trường
Em cứ ngỡ lời thề yêu hồi nhỏ
Chỉ dại khờ như những giọt nước mưa
Đã lâu rồi, anh không nhắc tình xưa
Ta đã lớn, tưởng trò chơi đã hết
Anh nào biết tình trong em không chết
Em nào hay anh vẫn giữ tim yêu
Đi bên nhau bao nhiêu buổi sớm chiều
Lòng không tỏ để tình thành dĩ vãng
Ngày ra đi, em thầm mong anh cản
Nói vài lời dù là chỉ dối gian
Anh lạnh lùng sao chẳng hiểu tâm can
Giờ chia biệt, em nghẹn ngào quay mặt
Theo cha mẹ em về nơi xứ khác
Nhưng tim khờ vẫn gửi lại bên anh
Con bướm xưa đâu có nỡ xa cành
Tại phượng vĩ giấu hoa không chịu nở
Giờ hiểu được thì tình xưa đã lỡ
Đàn đứt dây, tơ phím cũng đã chùng
Mưa lá me giờ cách biệt ngàn trùng
Tay em ngắn với hoài mà chẳng tới
Anh phương ấy, em phương này vời vợi
Tình mình nay thành chuyện kể mất rồi
Sao nhớ hoài tình cũ chẳng hề vơi
Hay là tại tình dỡ dang, tình đẹp?
LaLan